Phật giáo Khánh Hòa: Thêm một ông “sư hổ mang” phơi mặt - VANEWS TEMP

Trang thông tin ngôn luận Việt Nam

ad728

Breaking

Home Top Ad

Post Top Ad

Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

Phật giáo Khánh Hòa: Thêm một ông “sư hổ mang” phơi mặt

ad728
Xin lỗi các vị Hòa thượng, Thượng tọa, Đại đức, tăng ni phật tử chân tu, cực bất đắc dĩ tôi phải dùng 3 từ “sư hổ mang” để gọi vài vị thầy tu dâm ô, trụy lạc. Những kẻ “miệng nam mô” nhưng hành vi thì dơ dáy bẩn thỉu. Chẳng nhẽ cứ để tồn tại các “sư hổ mang” nơi thờ cúng đức Phật từ bi?…

Mấy tháng trước, giới phật tử Khánh Hòa xôn xao về hành vi hiếp dâm trẻ em của Thượng tọa Thích Thông Anh, trụ trì chùa Từ Vân, TP Cam Ranh. Dư luận càng bất bình khi hành vi đồi bại của ông “sư hổ mang” này chẳng những hiếp dâm trẻ em, mà còn quan hệ bất chính với nhiều phụ nữ khác và cả gái mại dâm.

Cơn sốc về ông “thầy” nói trên chưa nguôi thì nay cư dân mạng và phật tử cả nước lại “sửng sốt” khi chứng kiến một clip với hành vi vô cùng đồi bại, bẩn thỉu của một thầy tu khác lâu nay nổi tiếng bặm trợn, gian manh trong giới tu hành, nhưng lại được ưu ái, trọng dụng. Cư dân mạng cẩn trọng cho rằng clip vừa phát tán có thể là của Đại đức Thích Chúc Minh, đang tu hành tại chùa Từ Tôn – Hòn Đỏ ở phường Vĩnh Thọ, TP Nha Trang. Một số tờ báo thận trọng đến mức viết tắt tên ông ta. Nhưng với tôi, một nhà báo đã đối mặt quá nhiều với Thích Chúc Minh, sau khi xem xong clip, tôi khẳng định: “Chính ông ta!” bởi hai nhẽ: Một là, con người và hành vi ông ta trong clip khó có thể chối cãi. Hai là bản chất ông này đúng thế. Lâu nay dư luận đồn thổi không ít về một thầy tu mang áo cà sa, ăn thịt chó, uống bia ôm, chơi gái. Xem clip, ai cũng thấy, nó phản ánh đúng bản chất của Thích Chúc Minh. Thực tế với Chúc Minh tiền nhiều như “quân nguyên” do phật tử xa gần cúng kính, ông ta dại gì không ăn chơi(!). Tôi nhớ đã có lần ông ta mời tôi đi uống bia ôm cách đây hơn 10 năm, Hồ Nguyễn Xuân Linh, đang làm đệ tử cho Thượng tọa Thích Viên Mãn, lợi dụng ông Mãn già yếu, Chúc Minh được ủy quyền từ đó lộng hành xâm hại Danh thắng Quốc gia Hòn Đỏ. Hồi đó, báo chí có loạt bài “Thích Chúc Minh tàn phá danh thắng Quốc gia Hòn Đỏ”, “Hãy cứu lấy Hòn Đỏ”, “Sự thật về chùa Từ Tôn – Hòn Đỏ”… tôi và nhiều đồng nghiệp khác đã vạch trần bộ mặt thật của Thích Chúc Minh. Bởi vậy, ông ta tìm cách gặp tôi, hỏi số điện thoại, nhà riêng và mời đi uống bia ôm. Không mua chuộc được, Thích Chúc Minh đã hiềm thù. Vụ đâm lén tôi năm 2008 tại cổng tòa soạn Báo Khánh Hòa, Thích Chúc Minh là một trong những nghi can, nhưng do Công an không kết luận được nên đã chìm xuồng.

ông Hồ Nguyễn Xuân Tám, người bị Thích Chúc Minh hành hung tại Hòn Đỏ năm 2007.
Chơi gái là thuộc tính nổi bật của Đại đức Thích Chúc Minh, nhưng côn đồ và gian manh mới là bản chất của vị “sư hổ mang” này. Tôi có căn cứ để chứng minh cụ thể. Cán bộ và nhân dân phường Vĩnh Thọ cho biết: Hồi còn choai choai, mỗi lần Hồ Nguyễn Xuân Linh ra vào Hòn Đỏ, ghé qua xóm Bóng, ông ta đã trêu chọc gái, ném đá vào nhà dân, gây gổ với thanh niên. Khi được phong Đại đức thì ông thầy chùa này bắt đầu lộng hành. Hòn Đỏ là danh thắng Quốc gia nhưng ông thuê thợ ở Phú Yên vào xẻ đá chẻ, xây hết cái này sang cái khác làm biến dạng di tích. Khi cơ quan chức năng can thiệp thì ông lảng tránh, đổ trách nhiệm cho thầy trụ trì. Trường hợp thấy ít người, nhất là phụ nữ đến kiểm tra thì xua chó ra cắn. Đáng nói nhất là hành vi đánh người gây thương tích của Chúc Minh. Câu chuyện vắn tắt như sau: Ông Hồ Nguyễn Xuân Tám là chú ruột của Minh. Hôm đó, ngày 20/7/2007 ông từ Ba Làng, Vĩnh Hải ra Hòn Đỏ gọi vợ là bà Lê Thị Hương đang tá túc ở chùa về nhà. Trong khi hai vợ chồng cãi vã giằng co thì Chúc Minh đến. Mới qua lại được vài câu, Chúc Minh đã “song phi” đá bay cái điện thoại ông Tám đang cầm và bay luôn cả cái đồng hồ đang đeo trên tay. Sau đó, ông thầy chùa dùng cây đánh chú ruột vào 2 mu bàn tay sưng phù đốt 3, 4 và gãy xương tay trái. Ông Tám kêu la liền bị Chúc Minh gọi 2 đệ tử đến vật ngã xuống đất dùng dây dù trói gô 2 tay về phía sau, lôi ra trói chặt vào gốc dừa tra tấn 30 phút. Thích Chúc Minh dùng tay đấm vào mồm, vào trán, vào hông làm ông Tám gãy răng số 12, lung lay một răng bên cạnh, bầm tím niêm mạc môi bên phải.

Khi ông Tám ngất đi, Chúc Minh tạt nước lạnh vào mặt rồi đánh tiếp. Bà Hương nhìn thấy tình cảnh đó, sợ chồng chết nên nhờ người gọi điện cho con trai đến chở chồng về. Vụ việc gây xôn xao dư luận, nhưng vì Chúc Minh là thầy tu nên tất cả đã đi vào im lặng. Chúc Minh lại lộng hành, tiếp tục xâm hại Hòn Đỏ và ăn chơi trác tráng.

Về hành vi gian manh thì Chúc Minh lại “trổ tài” theo kiểu khác. Ở Nha Trang nhiều người “tôn sùng” Minh là kẻ lưu manh chính trị. Phải thừa nhận ông thầy chùa này có nhiều chiêu lừa thiên hạ từ phật tử đến khách du lịch và các quan chức xa gần một cách ngoạn mục. Thí dụ: Ông ta lập ra một danh sách 45 liệt sĩ hi sinh trên đất Khánh Hòa trong 2 cuộc kháng chiến để thờ cúng, làm lễ cầu siêu mỗi dịp 27/7 hoặc Tết cổ truyền, trong khi ông nội và cha đẻ “thầy” ở Tuy An, Phú Yên là những kẻ ác ôn khét tiếng, từng sát hại nhiều cán bộ, đảng viên thời chống Mỹ, được ghi vào lịch sử địa phương. Ông ta “đao” trên mạng, lấy hàng chục tấm hình Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh về thăm Đồn Biên phòng Đầm Môn, phóng to, dựng pa-nô, trưng bày như một triển lãm với các chú thích hết sức lập lờ “Tổng Bí thư đến thăm…”. “Tổng Bí thư nói chuyện…”. Các hàng ghế đá, phật tử cúng dường… ông ta cho in chữ cơ quan này, ông cán bộ nọ tặng, kể cả Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam… Nổi bật hơn khi Thích Chúc Minh có mặt khắp các lễ hội của giới Phật, góp phần trang trí, viết diễn văn, MC dẫn chương trình hoặc viết báo, tâng bốc trên các phương tiện thông tin đại chúng… Thích Chúc Minh viết không ít bài ca ngợi, giải vây, bênh vực cho ông “sư hổ mang” Thích Thông Anh ở chùa Từ Vân (Cam Ranh), đưa ảnh Thượng tọa hoang dâm này lên mạng với chú thích là Hòa thượng.

Bộ mặt của Thích Chúc Minh còn nữa, nhưng chỉ chừng ấy cùng với clip dơ bẩn đang làm sửng sốt dư luận và nhức nhối Phật giáo cũng thừa đủ để công chúng thấy rõ bộ mặt kinh tởm của một “sư hổ mang” mặc áo cà sa.

Kẻ xâm hại danh thắng quốc gia hòn đỏ

Phải hiểu cho đúng: Từ trước tới năm 2003 chính quyền tỉnh Khánh Hòa chưa bao giờ công nhận ở Hòn Đỏ có chùa Từ Tôn. Hội Phật giáo tỉnh cho biết: Nếu có thì đó là chùa tư. Nhưng cũng từ năm 2003, Hòn Đỏ dậy sóng bởi sự ngang nhiên xâm hại của ông Hồ Nguyễn Xuân Linh, lợi dụng sự già yếu của thầy trụ trì Trần Giác Ngộ…

Hòn Đỏ có diện tích 22.000m2, nằm cách đường Phạm Văn Đồng khoảng 300m về phía Đông. Trước 1975, Hòn Đỏ chỉ có cái lán do một tên Tuyên úy ngụy dựng lên làm nơi vui chơi cuối tuần. Năm 1980 ông Trần Giác Ngộ, đang tu hành ở chùa Kỳ Viên, đường Sinh Trung, TP Nha Trang, bảo lãnh cho 2 mẹ con bà Nguyễn Thị Lệ và Hồ Nguyễn Xuân Linh (sinh 1972) từ Phú Yên vào Nha Trang cư trú. Quá trình sinh sống, ông Ngộ và thầy trụ trì có sự va chạm, mâu thuẫn nên phải cùng 2 mẹ con bà Lệ ra Hòn Đỏ trú ngụ. Do địa bàn nhạy cảm về an ninh, quốc phòng, nên khi ông Ngộ có ý định xây chùa, các ngành chức năng TP Nha Trang và tỉnh Khánh Hòa không đồng ý.

Ngày 24/9/1990 UBND tỉnh Khánh Hòa gửi văn bản đề nghị Hội Phật giáo tỉnh chuyển ông Ngộ về chùa Kỳ Viên và giao cho TP Nha Trang trục xuất bà Lệ và Nguyễn Xuân Linh về nơi cư trú. Ngày 15/10/1998 Bộ Văn hóa – Thông tin công nhận Hòn Đỏ là Danh thắng Quốc gia. Việc xây dựng và mở rộng chùa Từ Tôn, Hòn Đỏ càng trở nên phản cảm nên bị các cơ quan chức năng phát hiện và ngăn chặn. Nhưng từ tháng 12/2003 sau khi Thích Chúc Minh được phong Đại đức và được Thích Viên Mãn ủy quyền thì hành vi xâm hại của Thích Chúc Minh ngày càng công khai, trắng trợn. Tháng 6 và tháng 7/2003, UBND tỉnh Khánh Hòa 2 lần ra thông báo yêu cầu 3 người tại chùa phải chuyển đi nơi khác, để tỉnh triển khai dự án du lịch, nhưng họ không chấp hành. Lúc này với sự láu cá của Thích Chúc Minh, ông ta đã cầu cạnh khắp nơi và cuối cùng vào năm 2004, UBND tỉnh Khánh Hòa phải nhượng bộ, ban hành quyết định giao 900m2 cho thầy trò chùa Từ Tôn ở Hòn Đỏ.

Danh thắng Quốc gia Hòn Đỏ bị tàn phá.
Sự nhượng bộ của lãnh đạo tỉnh Khánh Hòa làm cho Thích Chúc Minh đắc chí huênh hoang, dựng lên “huyền thoại” cõng đất ra đảo xây chùa của vị sư già Thích Viên Mãn và từ đó Thích Chúc Minh xâm hại Danh thắng Quốc gia Hòn Đỏ nghiêm trọng hơn. Chúc Minh công khai thuê người từ Phú Yên vào “xẻ thịt” các tảng đá làm nguyên vật liệu, mở đường, xây cất bệ xi-măng đặt tượng, dựng bánh xe luân hồi, trụ đèn, cột cờ, cơi nới nhà bếp, nhà vệ sinh, xây vườn tượng, tháp chuông, cổng chào, mở lối đi… khắp nơi trên Hòn Đỏ.

Hồ Nguyễn Xuân Linh (tức Thích Chúc Minh) là người như thế nào thì nhân dân và phật tử Nha Trang, Khánh Hòa quá biết.

Nhưng là ai đi nữa cũng phải sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật. Đó là chưa nói tu hành nhưng chuyên làm những điều trái đạo lí, sai pháp luật, giả dối và mang tính chất chống đối. Lợi dụng chính sách tôn giáo của Đảng và sự “nhẹ dạ, cả tin” của một số vị lãnh đạo, từ 2004 đến nay Thích Chúc Minh ra sức thao túng Hòn Đỏ. Cả lực lượng Công an, Biên phòng, Trung tâm Quản lí Di tích, Đảng bộ và nhân dân phường Vĩnh Thọ đã không chịu nổi sự lộng hành của ông thầy tu này. Mặc dù được giao 900m2 đất, nhưng Thích Chúc Minh không màng tới. Mục tiêu của ông ta là bành trướng hết cả Hòn Đỏ.

Phải cứu lấy Hòn Đỏ. Đó là yêu cầu của pháp luật và nhân dân. Hòn Đỏ là Danh thắng Quốc gia, UBND tỉnh Khánh Hòa chỉ có trách nhiệm quản lí, sử dụng chứ không được định đoạt. Thái độ chê ít không muốn nhận 900m2 đất ở Hòn Đỏ của Thích Chúc Minh, cùng với hành vi ngạo ngược xâm hại Hòn Đỏ đã gây sự phẫn nộ và bức xúc của cán bộ, đảng viên và nhân dân, kể cả giới phật tử. Các cấp, các ngành kiến nghị UBND tỉnh thu hồi quyết định cấp đất nói trên, quay lại thực hiện quyết định đưa 3 người ra khỏi Hòn Đỏ. Trước hành vi của Hồ Nguyễn Xuân Linh, ngày 28/8/2008 Chủ tịch UBND tỉnh Khánh Hòa, ông Nguyễn Chiến Thắng đã ban hành quyết định thu hồi quyết định giao 900m2 đất ở Hò Đỏ cho Hội Phật giáo tỉnh để Hội giao cho ông Ngộ, ông Minh xây chùa. Thế nhưng, Thích Chúc Minh không chấp hành mà còn triển khai một “chiến dịch” xâm hại mới ở Hòn Đỏ. Lần này ông ta cho khắc những dòng chữ phạn; sơn phết các họa tiết tâm linh trên các tảng đá, dựng cờ, đặt bia… chẳng khác gì cắm bia chủ quyền khắp nơi trên đảo. Trước sự thách thức ấy, tỉnh Khánh Hòa đang dự kiến cưỡng chế trục xuất 3 người thì ngày 31/8/2010, Bí thư Tỉnh ủy Nguyễn Văn Tự tổ chức buổi làm việc với đại diện chùa Từ Tôn có sự tham gia của lãnh đạo UBND tỉnh, các ngành chức năng và TP Nha Trang. Tại buổi làm việc, ông Tự đưa ra 2 phương án cho Thích Chúc Minh lựa chọn. Một là: “Tạm nhận 900m2, sau này sẽ cấp tiếp 300m2. Diện tích còn lại giao cho Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch làm chủ đầu tư xây công viên. Sau khi xây xong sẽ kí hợp đồng với chùa Từ Tôn quản lí, sử dụng. Hai là, cấp cho chùa Từ Tôn nơi khác diện tích 4.000m2″. Khi ông Tự vừa nói xong, Thích Chúc Minh chọn ngay phương án 1. Thực hiện ý kiến chỉ đạo của Bí thư Tỉnh ủy và yêu cầu của chùa Từ Tôn, UBND tỉnh Khánh Hòa chỉ đạo các ngành chức năng triển khai một loạt công việc như ban hành quyết định, đo vẽ, trích lục sơ đồ sử dụng đất, lập Dự án xây dựng công viên, đề nghị Chúc Minh lập thiết kế xây chùa… Thế nhưng, Thích Chúc Minh vẫn dửng dưng. Ngày 14/4/2014, Thích Viên Mãn kí đơn khiếu nại do Chúc Minh soạn sẵn gửi lãnh đạo tỉnh Khánh Hòa với nhiều nội dung; trong đó có yêu sách đề nghị tỉnh cấp 4.230m2 theo nguyên trạng chùa đang có nằm rải rác trên danh thắng.

Chưa dừng lại ở đó, ngày 16/10/2014, Thích Chúc Minh thuê luật sư từ Hà Nội vào làm việc với lãnh đạo tỉnh Khánh Hòa với quyết tâm buộc UBND tỉnh Khánh Hòa công nhận diện tích 4.230m2 chùa chiếm. Ông Nguyễn Chiến Thắng, Chủ tịch UBND tỉnh có vẻ xuống nước, giao cho các ngành chức năng nghiên cứu đề xuất. Nhận được thông tin nói trên, dư luận của cán bộ và nhân đân địa phương hết sức thất vọng. Họ bàn tán: Coi như mất Danh thắng Quốc gia Hòn Đỏ.

Trả lại danh thắng quốc gia và đuổi những “sư hổ mang” ra khỏi chốn tu hành

Chùa chiền là chốn linh thiêng. Ở đó, thầy chùa có vai trò hết sức quan trọng và nhạy cảm. Không ai khác mà chính thầy chùa là tấm gương phản chiếu hình ảnh từ bi, xỉ hả của Đức Phật. Ngoài trách nhiệm là người truyền dạy giáo lí, đạo pháp, thầy chùa còn là một công dân, luôn được tôn kính và ngưỡng mộ. Bởi vậy, ở nơi cửa Phật không có chỗ cho “sư hổ mang” nương thân!…

Phương án mà cựu Bí thư Tỉnh ủy Khánh Hòa Nguyễn Văn Tự đưa ra cho Thích Chúc Minh là dùng Danh thắng Quốc gia “dọn cỗ” cho một vị tu hành “sư hổ mang”. Nhãn tiền cho ông Tự ở chỗ: Thích Chúc Minh nhận lời ngay trước mặt, nhưng khi ra khỏi phòng họp ông thầy tu này đã phản tặc.

Thử đặt câu hỏi: Tại sao sau kết luận của Bí thư, cả bộ máy chính quyền tỉnh Khánh Hòa và TP Nha Trang chạy đôn đáo để thực hiện, nhưng Thích Chúc Minh lại nhởn nhơ? Phải chăng Thích Chúc Minh coi Bí thư Tỉnh ủy Khánh Hòa không ra gì? Phương án của ông Tự giao cho Thích Chúc Minh 1.200m2, sau đó Nhà nước bỏ tiền ra đầu tư xây dựng công viên (đã có dự án với vốn ngân sách hơn 6 tỉ đồng) rồi thuê lại Chúc Minh trông coi, quản lí, sử dụng (nghĩa là ngoài việc khai thác công viên, hằng tháng Minh còn được nhận một khoản tiền thuê quản lí, coi giữ của tỉnh Khánh Hòa). Nếu thực hiện phương án trên thì Thích Chúc Minh một lúc đạt 2 mục tiêu: Vừa có đất vàng để xây chùa hợp pháp, vừa thâu tóm toàn bộ Danh thắng Quốc gia Hòn Đỏ mà không tốn một xu đầu tư, lại còn được thêm tiền thuê trông coi để ăn chơi trác táng. Đây là phương án cần xem lại mục đích, ý đồ của người lãnh đạo vì thời điểm đó ông Tự chuẩn bị nghỉ hưu.

Chùa Từ Vân ở Cam Ranh.
Trở lại vấn đề đang gây bức xúc dư luận: Tại sao trong giới tu hành, ở nơi cửa thiền vẫn tồn tại những “sư hổ mang”? Trách nhiệm của Hội Phật giáo tỉnh Khánh Hòa, Ban Tôn giáo tỉnh và các cơ quan bảo vệ pháp luật tỉnh Khánh Hòa ở đâu? Vụ việc clip về Thích Chúc Minh vừa bột phát chẳng qua là giọt nước tràn li. Hành vi xâm hại Danh thắng Quốc gia của vị sư này diễn ra hàng chục năm ở Hòn Đỏ làm cho các cấp, các ngành của tỉnh Khánh Hòa và TP Nha Trang tốn không biết bao công sức, thời gian để can thiệp; báo chí cũng tốn nhiều giấy mực để phanh phui. Nhưng không hiểu sao cứ mỗi lần sự việc sắp kết thúc, thầy trò Thích Viên Mãn chuẩn bị mang nón ra đi lại có bàn tay phù phép bề trên can thiệp, để cuối cùng phải chùn bước trước ông “sư hổ mang” Thích Chúc Minh? Tại sao trước đây, thầy chùa gây án, cơ quan bảo vệ pháp luật không vào cuộc để vạch mặt và xử lí khi người bị hại kêu cứu và báo chí lên tiếng? Hành vi đánh chú ruột của Thích Chúc Minh gây thương tích không được xử lí, vậy bình đẳng ở chỗ nào? Thích Chúc Minh lợi dụng chính sách tôn giáo của Đảng hay ai đó “mở lối” cho ông “sư hổ mang” này lợi dụng để lộng hành?

Cũng như Thích Chúc Minh, vị thầy tu Thích Thông Anh, trụ trì chùa Từ Vân hay còn gọi là chùa ốc Cam Ranh với hành vi hiếp dâm trẻ em rõ ràng đến mức người bị hại tố cáo, 4 nhà sư của chùa được Thích Thông Anh ủy quyền mang 200 triệu đồng đến gặp người bị hại để giải quyết và chính ông thầy chùa này thừa nhận đầy đủ trong một cuốn băng ghi âm dài 30 phút về hành vi hiếp dâm của ông ta. Vậy sao Công an vẫn không xem xét? Thời hiệu của một vụ án hiếp dâm là 20 năm. Thông báo trả lời đơn cho người bị hại có thời hiệu 15 ngày. Từ ngày cơ quan Công an thông báo trả lời đơn người bị hại đến nay đã 4 năm, hết thời hiệu. Điều đó là đúng. Bộ luật Tố tụng Hình sự quy định: Mọi công dân đều có quyền và trách nhiệm tố giác tội phạm và thông tin trên báo cũng được coi là một kênh tố giác tội phạm. Vậy tại sao vụ thầy tu Thích Thông Anh ở chùa Từ Vận hiếp dâm trẻ em, công dân tố giác, báo chí đăng tải rầm rộ, dư luận xôn xao… nhưng Công an không vào cuộc?

Không thể đơn giản cho qua một hành vi vừa vi phạm pháp luật, vừa vi phạm đạo giáo của một vị sư trụ trì ngôi chùa mà hằng ngày với biết bao phật tử từ mọi phương đổ về, thông qua ông này để cúng kính cầu xin Đức Phật ban phát sự an lành, cứu nhân độ thế. Không thể để cho những ông “sư hổ mang” ấy lợi dụng sự tín ngưỡng của người dân, dùng tiền chùa phục vụ cho sự ăn chơi trác táng, đi ngược lại tôn chỉ mục đích của giới Phật. Đã tu hành mà còn dâm dục. Đó là điều phỉ nhổ. Dâm dục là một trong 4 trọng giới của Ba La Di. Phạm giới này cũng coi như hạt đậu bị đem đi luộc trước khi gieo, không bao giờ mọc được. Người phạm giới Ba La Di thì không còn giới để tì kheo mà phải hoàn tục, không được sống chung với tăng đoàn.

Xuất phát từ thực tiễn nói trên, với trách nhiệm vừa là nhà báo, vừa là công dân, chúng tôi kiến nghị: Cả Thích Chúc Minh và Thích Thông Anh, trước hết Hội Phật giáo Việt Nam chỉ đạo Hội Phật giáo tỉnh Khánh Hòa đuổi vĩnh viễn 2 ông “sư hổ mang” này ra khỏi chùa Từ Tôn (Nha Trang) và chùa Từ Vân (Cam Ranh). Xem xét lại trách nhiệm hình sự của Thích Thông Anh, nhằm giữ nghiêm pháp luật và đạo giáo. Hội Phật giáo tỉnh Khánh Hòa cùng Ban Tôn giáo TP Nha Trang và TP Cam Ranh cần mở một đợt sinh hoạt đạo đức, phẩm hạnh cho giới tu hành trong các chùa chiền trên toàn tỉnh để tẩy rửa vết dơ của 2 ông “sư hổ mang” nhằm đem lại sự thanh tịnh, an bình, từ bi, xỉ hả chốn cửa thiền

Bài và ảnh Nguyễn Xuân
Theo Người Cao Tuổi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Post Bottom Ad

Pages